Cái xác này nhìn không phải thảm bình thường đâu.
Phù An An nhìn vũng máu trong khu vườn nhỏ, nghĩ về việc con chó đã chết như thế nào. Ngay sau đó, nam chủ nhân trong phòng lao ra ngoài, nhìn Phó An An với ánh mắt thù địch không thể che giấu.
“Các người là ai? Muốn làm cái gì?”
Phù An An nghe thấy vậy thì sửng sốt, vội vàng giải thích: “Chúng tôi là hàng xóm mới chuyển đến đây, khi chúng tôi quay lại thì thấy một đứa trẻ đang khóc nên chạy đến xem. Chó nhà anh chết như thế nào vậy?”
Nghe những lời này, sự thù địch đã dịu đi một chút, nhưng trên khuôn mặt anh ta vẫn biểu hiện không chào đón cho lắm: “Không thể giải thích được, tự nhiên nó đã chết trong vườn. Đi đi, đừng lảng vảng quanh cửa nhà của tôi.”
Sau khi được lệnh đuổi khách, Phù An An xấu hổ sờ sờ vào mũi và kéo gấu áo của Phó baba rời đi. Trở về nhà, Phù An An vẫn nghĩ về con chó đã chết, “Anh Phó, anh nghĩ con chó đó đã chết như thế nào?”
Phó Ý Chi: “Tôi không biết.” Nói xong, ngồi trên sô pha ở phòng khách, mở TV xem tin tức, giống như một đại nhân.
Phù An An làm việc không biết mệt mỏi đem đồ mới mua về thu dọn, chuẩn bị mở tủ lạnh xem tối nay ăn cái gì. Nhưng mà thời điểm vừa mở tủ lạnh, Phù An An sửng sốt —— Rau tươi đặt bên trong hôm nay đều đã héo úa như thể đã để mấy ngày rồi. Rau thực sự để hơn hai ngày đã bị mốc meo hết.
Phó An An cau mày nhìn tủ lạnh, vi khuẩn nhân lên thật sự quá nhanh! Cô đem toàn bộ đồ ăn ở tầng giữ tươi bên dưới dọn ra, đồ có thể ăn bên trong chỉ có những đồ vật mới bỏ vào sáng nay. Hiện tại tủ đông vẫn ổn, thịt đông nhanh, bánh bao, sủi cảo không bị hư. Phù An An suy nghĩ một chút tiếp đó đem hết những đồ ăn đắt tiền lấy ra chuẩn bị nấu ăn hết. Ăn không hết thì để vào trong không gian, để ở chỗ đó sẽ không thay đổi chất. Không gian lớn thật là tốt.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT