Cuối cùng tiếc là không được ăn món gà thơm ngon, Miêu Tiểu Quyên nhiệt tình mời Phù An An đi bên cạnh ăn cơm chiên – lượng cơm đủ lớn, giá rẻ lại ngon miệng.
Nhưng món cơm chiên này hình như có chút vấn đề, khiến buổi chiều Phù An An phải chạy vào nhà vệ sinh mấy lần, buổi chiều còn thuận lợi trốn luôn tiết toán cuối cùng.
Phù An An vòng quanh sân thể dục của trường học đi đến cửa trường, Phó ba ba đang xụ mặt ở bên ngoài chờ cô.
“Phó Ca.” Phù An An đứng ở bên ngoài xe gọi một tiếng. Trốn học có bao nhiêu ngông cuồng thì bây giờ có bao nhiêu nhu thuận. Sau khi hỏi anh, cô cẩn thận lên xe và ngoan ngoãn ngồi bên cạnh anh.
Phó Ý Chi nhìn cũng không thèm nhìn cô một cái, xe khởi động rời đi, một đường không nói chuyện. Bây giờ đã là cuối hạ đầu thu, cây cối bên đường vẫn tràn đầy sức sống. Vài nhánh cây nhô ra khỏi bức tường, tô điểm cho hàng rào ố vàng, trong không khí mang theo hương cỏ cây thoang thoảng.
Phù An An nhìn khung cảnh lướt qua nhanh chóng bên ngoài xe, đưa tay gãi má, sau khi cân nhắc mới mở miệng: “Phó ca, tối nay chúng ta ăn thanh đạm chút đi. Tôi cảm thấy anh nói rất đúng, chúng ta tuy rằng tuổi còn trẻ cũng nên giữ gìn sức khỏe.”
“A.” Bên cạnh truyền đến một tiếng cười lạnh của Phó baba,
“Tiêu chảy quá ác nên bây giờ muốn ăn khỏe mạnh ?”
Nghe vậy, Phù An An lúng túng cười: “Đây không phải chỉ là xác nhận lời nói của anh sao? Chứng minh anh là người thông thái và dũng mãnh, anh là người luốn biết nhìn trước mọi việc.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play