Rõ ràng bây giờ cô không có dị năng đặc biệt cùng như đạo cụ trò chơi nhưng nghĩ tới phản sát, Phù An An lại cảm thấy hưng phấn đến khó hiểu. Cơn đau rát ở bàn tay do bị thương cùng dục vọng phản sát khiến cô gần như thức trắng cả đêm.
Ngày hôm sau, Phù An An dậy rất sớm. Việc đầu tiên cô làm khi tỉnh dậy là đi bộ từ tầng một lên tầng mười. Ghi nhớ bản đồ xung quanh tòa nhà giảng dạy và đi đến mỗi phòng học trong tòa nhà giảng dạy. Có tổng cộng năm tòa nhà giảng dạy như vậy tại Đại học Burnet. Mỗi tòa nhà giảng dạy đều có kiến trức hình chữ 回, chia làm bốn khu, đông nam tây bắc, nội ngoại hai tòa nhà cao tầng. Có một số lượng lớn phòng học, hầu hết trong số đó là phòng thí nghiệm khoa học và kỹ thuật.
Kế hoạch của Phù An An là sử dụng tòa nhà này để giết người chơi. Trong phòng thí nghiệm có đủ loại thiết bị linh tinh, trong số hàng trăm nghìn thiết bị đã bị cô tháo dỡ một số. Lúc này phải cảm ơn trước đó Chương Sư phó đã dạy dỗ cẩn thận cho cô đủ loại kỹ xảo cạm bẫy, hôm nay cuối cùng cô đã có thể sử dụng chúng trong thực tế.
Cô dùng thời gian hai ngày để đặt một số lượng lớn bẫy trong tòa nhà giảng dạy của trường, trong thời gian đó mỗi ngày đều có một lần “lộn ngược”. Thời gian lộn ngược càng ngày càng dài ra, tác động mỗi lúc một sâu, biểu hiện trực quan nhất là một lượng lớn mái nhà đã bị tốc mái, nhiều người chỉ có thể từ bỏ tầng cao nhất, đi xuống càng gần mặt đất càng an toàn. ‘Lộn ngược’ cũng có ảnh hưởng rất lớn đối với Phù An An, những cái bẫy vừa làm xong liền bị lộn ngược phát động liên hoàn sau đó cô cần khôi phục từng cái một, gia tăng thật lớn lượng công việc. Nhưng tòa nhà giảng dạy này vẫn còn khá tốt. phía bên kia, căn bệnh ‘máu điên’ bắt đầu tàn phá bừa bãi trong tòa nhà đông đúc. Đầu tiên, máu của người nhiễm bệnh sẽ biến từ từ biến thành màu đen, tiếp đó bắt đầu ho ra máu, bài tiết ra máu đen. Ngay sau đó, toàn thân bắt đầu nổi mụn nước, lở loét, da thịt toàn thân thủng lỗ chỗ, chảy mủ, còn khủng khiếp hơn cả xác chết ở bên ngoài.
Không phải một vài người mà là một số lượng lớn người lần lượt bị nhiễm bệnh. Ở đâu có càng nhiều người thì lây nhiễm diễn ra càng nhanh. Những người chết bị mang ra vứt bỏ ở bên ngoài, còn những người sống nhưng bị nhiễm bệnh được tập trung trong các lớp học. Ban đầu vốn chỉ cần một phòng học, nhưng chật kín người rồi lại tăng thêm hai phòng, ba phòng, bốn phòng…
Bây giờ tầng một gần như đều là người bị nhiễm bệnh, ai không bị nhiễm bệnh thì chuyển sang tầng hai hoặc thậm chí các tầng cao hơn.
Trong tòa nhà thiếu thốn nguồn vật tư. Không có thuốc, không có thức ăn, thậm chí ngay cả nước cũng không có. Những thi thể bệnh nhân mưng mủ nằm cạnh nhau, bởi vì máu đen cùng mưng mủ đến thịt nát rửa không thể phân biệt được ai là ai. Phòng bệnh tràn ngập mùi tanh của nước tiểu cùng phân, còn có nồng nặc cảm giác tuyệt vọng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT