Cuối cùng, Phù An An cũng không bị chết đói bởi vì Phó Ý Chi đã tỉnh dậy. Không gian tăm tối bắt đầu có ánh sáng. Bốn phía là một mảnh trắng xóa tương tự như siêu không gian của trò chơi. Điểm khác biệt duy nhất là có một cái bàn được đặt ở giữa, trên đó bày đầy đồ vật mà Phù An An thích ăn nhất.
Phù An An đã bị đến mức ngực dính chặt vào lưng, ăn đến gió cuốn mây bay còn Phó Chi chỉ ngồi ở bên cạnh nhìn cô. Bây giờ anh vẫn mặc một thân áo choàng đen. Quần đen áo đen, phía bên dưới còn có băng mới. Ngay cả khuôn mặt cũng bị kín, che chắn cả người đến kín mít.
Sau khi cắn vài miếng, Phù An An nhìn anh, cắn vài miếng rồi lại nhìn anh. “Phó ca, anh không muốn ăn sao?”
“Hiện tại anh không cần ăn đồ vật.”
“Vậy anh có nóng không?” Phù An An đưa tay sờ sờ mặt của hắn, Phó Ý Chi ngửa người ra sau, Phù An An nghĩ muốn tới gần anh hơn, Phó Ý Chi lại cố ý tránh ra.
Cô dừng lại, “Tại sao anh lại muốn trốn em?”
“Anh còn chưa khỏe.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT