Phù An An chỉ tìm thấy một bộ quần áo trong tủ quần áo. Nó đã bị giặt đến phai màu trắng phếu, có vẻ như đã được mặt rất lâu rồi. Tất cả các giấy tờ tùy thân cùng tiền đều ở trong cùng một chiếc túi, Phù An An tìm thấy hai tờ tiền mỏng trong ví có tổng cộng 10 nhân dân tệ. Một bảng giá được dán ở phía sau cánh cửa và một tách trà có giá 12 nhân dân tệ. Trong toàn bộ căn phòng, vật dụng đắt tiền nhất có lẽ là chiếc radio kia.
Phù An An cho tiền vào túi, rồi mang cái radio rời đi. Dù sao nó làm bằng sắt, bán đi cũng có thể đổi tiền. Thật tiếc là không có một chiếc túi lớn hơn, ôm đi cũng không thuận tiện lắm. Giá như cô có thể tìm được thứ gì đó bỏ vào thì tốt rồi. Trong lòng cô nghĩ như vậy, bỗng nhiên hai tay trống rỗng. Cái radio đã biết mất!
Phù An An nhìn vào lòng bàn tay của mình, radio lại đột nhiên xuất hiện trong không khí, giọng nói của người dẫn chương trình vẫn ở đó, “Năm nay, thành phố Morlando của chúng tôi sẽ tăng cường nỗ lực phát triển các điểm đặc sắc nổi bật của thành phố, cố gắng mang đến cho tất cả du khách đến đây có những trải nghiệm mà họ mong muốn.”
Siêu, siêu, siêu năng lực đúng không? Phù An An kinh ngạc nhìn tay mình, nhớ tới bình chất lỏng màu đỏ mà cô đã uống - chẳng lẽ là nhân họa đắc phúc rồi?
Cô thử những thứ khác trong phòng, tiếp đó ngăn tủ cùng giường cũng biến mất. Một cảm giác quen thuộc không thể giải thích được khiến cô sử dụng siêu năng lực một cách thuận bườm xuôi gió, dưới xu hướng tò mò, cô đã ở trong phòng 20 phút để thử siêu năng lực này. Thời điểm vừa thử nghiệm vừa thực hành, thậm chí còn tìm thấy được tiền dưới gầm giường, gầm đệm, nóc tủ. Chiếc ví ban đầu chỉ có 10 nhân dân tệ giờ đã trở thành 24 nhân dân tệ. Thật sự là thu hoạch ngoài ý muốn.
Sau khi khôi phục lại ngăn tủ cùng giường, Phù An An đi ra ngoài với tiền cùng cái radio. Vào ngày đầu tiên sau khi đến đây, Phù An An cuối cùng đã nhìn thấy nơi cô sống. Đây là một cái phòng trong cầu thang bộ, bên ngoài ánh đèn có chút lờ mờ, thỉnh thoảng có một người đàn ông mặc đồng phục hoặc một nữ nhân trang điểm rất đậm đi qua nơi này rồi vội vàng chạy đi mất. Cô nhìn ra cửa một lúc, rồi đi theo bọn họ.
Tiếng nhạc càng lúc càng lớn, đẩy ra một cánh cửa nhỏ, cuối cùng tiến vào đại sảnh. Đại sảnh hình tròn vô cùng rộng rãi, đám người ra vào tấp nập đều ăn mặc âu phục hoa lệ, ngay ngắn xinh đẹp. Người phục vụ bên trong cầm ly rượu, khúm núm phục vụ những người ở đây.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play