Đám khoáng thạch phía sau vẫn có ảnh hưởng đối với họ cho nên bây giờ họ không thể quay lại, mọi người chỉ có thể đi về phía trước. Từ trong đường hầm đi vào, xuyên qua đầm nước cùng đám khoáng thạch, không gian ở bên trong càng ngày càng rộng rãi. Bên trong giống như bụng ấm trà trống rỗng, không nhìn thấy bất kỳ lổ hổng nào.
Không biết vì sao ánh sáng từ quặng mỏ phía sau tỏa ra rất xa, mặc dù không rõ ràng nhưng cũng đủ để nhìn thấy kết cấu bên trong. Có tiếng nước chảy phía trước, giống như một dòng sông ngầm.
Môi trường trong động rất ẩm ướt, ngoại trừ đôi giày đạo cụ của Phù An An, những đôi giày còn lại của mọi người chưa bao giờ khô. Bây giờ bước từng bước đều đi trên đất dày dính, giày nặng vô cùng, nhích một phân cũng khó.
Xào xạc— lại vô tình đạp vào một hố nước dưới chân, bà cụ phía trước loạng choạng, sau đó được Dương Tử Đào cũng đang lảo đảo đỡ lấy.
“Cảm ơn Tiểu Dương.” Bà lão cảm kích nói.
“Không có gì, cẩn thận một chút.” Dương Tử Đào đỡ bà ấy cùng ông lão phía sau tiến về phía trước, nhưng cô ấy không mảy may phát hiện ra vũng nước dưới chân đang động đậy, đồng thời đánh thức những sinh vật khác.
Ong ong ong... Đây là âm thanh quen thuộc của muỗi. Những đàn muỗi bao phủ khắp trời trông như một cái bóng đen khổng lồ trong khung cảnh thiếu sáng. Những bóng đen lao về phía họ ngay lập tức, dày đặc chằng chịt vồ vào mặt và cơ thể họ, một cái đập có thể giết chết hàng trăm hàng ngàn con. Nếu không giết hết những con muỗi này thì bọn họ sẽ bị muỗi đốt đến chết do mất quá nhiều máu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play