Cả ngôi đền tràn ngập mùi khét lẹt của côn trùng cùng xác người bị đốt cháy. Không nước, không điện, không internet và con trùng kỳ lạ này, dù cho thuyết phục thế nào, mọi người đều cảm thấy muốn rời đi khẩn cấp hơn bao giờ hết.
Nhiều người chưa từng bước chân ra khỏi đền thờ cũng đã quyết định không ở lại đây nữa.
Các cánh cửa xung quanh đã được mở.
Phù An An lấy quần áo làm khẩu trang đơn giản rồi đi theo sau của bọn họ. Đây là lần đầu tiên cô ra ngoài sau cơn mưa khi vào trò trò chơi, sương mù bên ngoài dày đặc khiến việc xác định phương hướng rất khó khăn. Cho dù người trước mặt chỉ cách hai mét, cô vẫn không thể nhìn rõ bóng người.
Phù An An mới đi ra ngoài mấy mét, trong nháy mắt không dám đi thêm nữa, thẳng đến trong sương mù dày đặc, dây thừng buộc trên người cô bị người khác nhẹ nhàng kéo một cái.
“Tiểu Hoa muội muội?” Để tránh bị lạc khi ra ngoài, mọi người buộc nhau lại bằng một sợi dây thừng làm bằng dải vải, trước mặt Phù An An chính là Dương Tử Đào.
“Ừm, ta ở đây.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT