Sức mạnh của các tình nguyện viên trong toàn thành phố rất mạnh, hầu hết các đường lái xe trong toàn thành phố đã được dọn sạch trong hai ngày.
Phù An An cưỡi một chiếc xe đạp điện nhỏ đi trên đường gần như không bị cản trở gì. Nhưng bây giờ mọi người chỉ đeo khẩu trang nên vẻ ngoài được trang bị đầy đủ của cô đã thu hút sự chú ý của nhiều người.
Phù An An không quan tâm người khác nghĩ gì về cô ấy, dù sao an toàn là điều quan trọng nhất. Mất bốn mươi phút từ khách sạn đến bệnh viện.
Lúc này, một loạt bệnh nhân khác trong bệnh viện đã tỉnh và xuất viện, lối vào bệnh viện chật kín người. Một số là người nhà của bệnh nhân, một số là giới truyền thông muốn lấy thông tin trực tiếp, và một số chỉ đây để xem náo nhiệt.
Nhiều người đến nổi Phù An An cũng không chen vào được đành phải đem xe điện dừng cửa ra vào, lượn quanh một vòng mới tìm được một cái cửa nhỏ đi vào bệnh viện.
Cầu thang cạnh cửa hông tối mờ, đèn phía trên chập chờn, Phù An An nhìn một lượt, cảm thấy bệnh viện này rất có tiềm năng để trở thành nơi đóng phim kinh dị. Lên lầu đẩy cửa ra, chính là lầu hai của bệnh viện.
Phù An An chặn một y tá đi ngang qua hỏi những bệnh nhân bị hôn mê do sương mù đâu rồi.
“Cô hỏi cái này làm gì?” Cô y tá nhìn cô đầy cảnh giác, bọc kín đến mức khiến người ta cảm thấy nghi ngờ.
Phù An An chú ý đến ánh mắt của cô ấy sau đó cởi mũ bảo hiểm ra và cười ngượng ngùng “Một người bạn của tôi cũng vì sương mù mà ngất đi. Chẳng phải trước đó tôi không ra ngoài được sao, mấy ngày nay sương mù ít hơn, tôi muốn tới xem cô ấy.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT