“Vui lòng! Nó đang vui vẻ đó! Nó vui còn không kịp nữa là.” Cái đầu không rõ ràng của hai người nhìn về phía Phù An An, rõ ràng không nhìn thấy mắt nhưng không hiểu sao lại có cảm giác bị người ta nhìn chằm chằm bằng ánh mắt hung ác. Nếu như cô làm bọn họ mất mặt ở đây, thì kế tiếp chắc chắn sẽ có chuyện gì đó rất kinh khủng xảy ra.
Vấn đề này đã giải quyết một cách mơ hồ như vậy!!
Chứng minh nhân dân vừa tròn hai mươi bảy tuổi, không hiểu sao cô có thêm được một cuốn sổ nhỏ màu đỏ, còn chuyển đến sống trong một ngôi nhà lớn. Cùng một người vốn không quen biết sống chung một chỗ đã không thoải mái, càng không thoải mái hơn khi sống với một NPC có đầu sương mù đen. Nhưng chỗ tốt duy nhất là Lưu Khản Sơn không có nói dối, độ khó của trò chơi đã giảm bớt, nhưng tương ứng là dòng thời gian trôi qua bắt đầu chậm lại.
Lúc trước nhanh thì một ngày đã qua hết một năm, chậm thì cũng bốn năm ngày qua hết một năm, nhưng hiện tại đã bảy ngày trôi qua, Phù An An cũng không được tăng thêm tuổi nào.
Hôm nay, cô vẫn đi làm về như thường lệ. Người đàn ông có đầu sương mù đen vẫn chưa về, dựa trên nguyên tắc không dùng cũng sẽ thiệt bản thân, cô đeo tạp dề vào bếp.
Đập trứng ra bát, cho vào chảo dầu và bắt đầu chiên xèo xèo. Phù An An gọn gàng lật miếng trứng ốp la, lúc quay người định đi thái hành, bước chân đột nhiên dừng lại, người đàn ông có cái đầu sương đen không biết từ lúc nào đã lặng lẽ xuất hiện sau lưng cô, cô giật mình lùi lại, suýt chút nữa đã làm đổ cái nồi đang nấu phía sau.
“Ngươi trở về từ lúc nào?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT