Loại biến hoá này bản thân Phù An An khó phát hiện nhất, đặc biệt là sau khi mất trí nhớ, cô sẽ không cảm thấy giá trị vũ lực hiện tại của mình biến thái như thế nào, tốc độ ghi nhớ sự vật đáng sợ đến mức nào. Dù sao cô chỉ nghĩ về cách chữa lành cái đầu của mình.
Bây giờ miễn cưỡng có mục tiêu thứ hai -- bảo hộ đội chế đấu tuổi xế chiều an toàn ra khỏi thành.
“Phù lão đại, chúng ta có thể đi một chuyến đến quận Kinh Cống trước khi chúng ta rời thành phố không?”
Bàng Gia Huy lại nhìn Phù An An với ánh mắt chờ mong lẫn khát khao, “Tôi muốn thuận đường đi đón mẹ cùng em gái của tôi.”
“Đi thôi, dù sao chúng ta cũng không ngại đi đường dài.” Chú Hùng mạnh dạn nói còn những ông già bà lão khác cũng lần lượt đồng ý.
Sau đó phương hướng đã thay đổi từ trực tiếp đi ra ngoài thành, trước tiên đi quận Kinh Cống. Tất cả mọi người đều là một nhóm những người nhiệt tình! Bàng Gia Huy cúi đầu, liên tục nói lời cảm ơn, không khỏi giơ tay lau nước mắt trên khóe mắt.
“Nói lời cảm ơn làm gì, nếu không phải có ngươi, một đám lão già như chúng ta đều chôn ở phế tích.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT