Tay đang lấy đồ của bác gái hơi khựng lại, “Đứa nhỏ này ham tiền đến điên rồi hả, mày nhặt rau ở chợ mà muốn bán tới 50 tệ.”
“Còn cần tiền để trị bệnh đâu.”
Phù An An hào phóng gật gật đầu, “Dì à, không mua thì để xuống đi.”
Lúc này, bác gái đã trở thành tiêu điểm của những người xung quanh, sắc mặt thay đổi sau đó ném lại mớ rau đã chọn, “Thảo nào muốn đi chợ thức ăn nhặt rau, ai nha xui xẻo. “ Nói xong liền đi về phía khu nhà của bà ấy.
Phù An An sững sờ đứng đó một lúc, sau đó bắt chước giọng điệu của bà ấy nói: “Cái miệng của bác gái này cũng quá độc ác, khó trách muốn giành đồ ăn của người ta, ai nha, xui xẻo.” Khiến cho bác bảo vệ đang vây xem cũng phải bật cười.
Lên lầu trở về phòng cho thuê. Mọi thứ trong tiểu khu điều khá tốt nhưng mô giới không nói cho cô biết rằng cách âm của nó không được tốt. Phù An An vừa vào phòng đã nghe thấy giọng nói ồn ào của hai vợ chồng ở tầng trên đang dạy con của bọn họ. Hình như còn có một người yêu thích âm nhạc đang sống ở bên cạnh, âm thanh kia đánh một lần là chấn động cảm xúc mười phần.
Ngay sau đó, bên ngoài có người gõ mạnh cửa phòng hàng xóm. “Con mẹ nó ngươi có thể nhỏ giọng một chút không? Trái tim bị bệnh của ta sắp bị ngươi ca hát doạ cho dừng lại, có biết nhiễu dân hay không, có biết cái gì gọi là tố chất không?” Hàng xóm bên cạnh lập tức im bặt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT