Trên mặt đất đen kịt, dung nham bị dập tắt đông đặc thành những nham thạch nổi lên cao cao giống như một bàn tay vươn ra từ địa ngục. Năm ngón tay giơ cao hướng lên trời, ở giữa có một dải đá mảnh khảnh, đâm xuyên thân thể người chơi, nhuốm đầy máu thịt của những người này, cảm giác dã man trà lan.
Người sống sót ngẩng đầu nhìn cứu tinh trên bầu trời. Cô vừa nhấc tay, nham thạch xung quanh lập tức sụp đổ, lấp đầy những vết nứt trên mặt đất. Đây chẳng lẽ là dị năng không gian sao? Không phải đây rõ ràng là sức mạnh dời núi lấp biển! Mặt trăng khổng lồ ở sau lưng cô, như thể ánh sáng tỏa ra từ cơ thể cô, uy nghiêm mà mạnh mẽ, khiến người ta nhịn không được chỉ muốn thần phục.
Đây, đây vẫn là An An của bọn họ sao?! Bốn người Nghiêm Sâm Bác, Chương Tân Thành cũng bị rung động đến trong lòng dâng lên sóng to.
Tăng Lỵ Ánh nhìn thấy cô cũng khẽ run lên nhè nhẹ, vừa kích động vừa sợ hãi, nếu trong lương lai dị năng đặc biệt như vậy trở thành của hắn…
Hắn ta nhìn giữa không trung, đúng lúc bắt gặp ánh mắt lạnh lùng của Phù An An. Không tốt! Hắn nghĩ tới bản thân đã không còn khả năng tái tạo nữa nên Tăng Lỵ Ánh đã vội vàng quay người bỏ chạy.
Nhưng làm sao có thể để hắn ta rời đi dễ dàng như vậy. Phù An An sử dụng vẻ ngoài hào nhoáng như vậy chỉ muốn cạo chết Tăng Lỵ Ánh một cách nhanh chóng rồi thu hồi chiêu thức lại. Sử dụng “vực” thực sự rất soái nhưng cũng không thoải mái. Loại sức mạnh đó chạy loạn khắp nơi giống như muốn nổ tung thân thể, toàn thân cao thấp mỗi một xó xỉnh đều đau nhức.
Mỗi cái “vực” đều có một phạm vi cố định. Tăng Lỵ Ánh vừa vặn xui xẻo nằm trong phạm vi lĩnh vực của cô, trong không gian cố định này, cô có thể kiểm soát rất nhiều.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT