Dựa theo tỷ lệ khoảng cách di chuyển thực tế của người chơi cấp S so với khoảng cách di chuyển trên bản đồ, có thể ước tính được mỗi centimet đại diện trên bản đồ là bao nhiêu, chấm đỏ là tốc độ đi bộ của người chơi, cho dù là chạy trên đó thì tốc độ di chuyển của chấm nhỏ màu đỏ cũng cho thấy bản đồ cực kỳ nhỏ. Có lẽ nó lớn bằng một quận thành phố, hoặc thậm chí bằng một ngôi làng.
Kể từ khi Phó Ý Chi nói rằng có quy luật thì mọi thứ mà Phù An An nhìn thấy bây giờ dường như đều là nhắc nhở của trò chơi.
Cô nhìn vào tấm bản đồ lơ lửng trong không trung, đưa tay chạm vào nó. Bản đồ có thể được di động, thu nhỏ và phóng to dưới bàn tay của cô ấnhưng khoảng cách là vô cùng hạn chế.
Phù An An chợt nhớ đến một câu chuyện mà cô đã học khi còn nhỏ - năm người mù sờ vào một con voi, khi một người chạm vào tai, họ cho rằng con voi giống như cái quạt, khi một người chạm vào thân, họ cho rằng con voi giống như một bức tường. Có thể họ là những người mù sờ voi và chỉ nhìn thấy một phần của trò chơi.
Nhưng những điều đó có liên quan gì đến việc họ đi tìm những người còn lại của Mang đâu? Phù An An càng nghĩ càng sâu, cả người đều lâm vào trạng thái sững sờ, cho đến khi Phó Ý Chi gọi cô: “Chúng ta nên đi hướng nào?”
Trên bản đồ, hai chấm nhỏ màu đỏ đang gắt gao dựa vào gần nhau, càng ngày càng gần những chấm đỏ tỏa ra xung quanh, phóng to bản đồ lên, cũng có một số người chơi cấp S rải rác ở những nơi rất gần họ. Có những con sói đơn độc, cũng có những người thành lập tổ đội.
Tục ngữ có câu, chọn quả hồng mềm mà bóp, “Phó ca, chúng ta đi bắt nạt mấy người lạc đàn đi.” Phù An An đặc biệt không có tinh thần kị sĩ. Khi có thể chiến đấu theo bầy đàn tất nhiên cô sẽ không chọn chiến đấu một mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT