Ở phía bên kia, Vương Phàm đang thở hổn hển.
Thời gian T2 vừa trôi qua, anh ta thật sự chưa có một phút nào được nghỉ ngơi, hiện tại đã đến thời gian T1 anh ta tưởng sẽ được nghỉ nhưng Phó gia cũng không có dự định nghỉ ngơi.
Đại lão có thể chịu đựng được nhưng Vương Phàm cảm thấy cơ thể mình không thể chịu đựng được. Anh ta nhiều lần muốn hỏi liệu có thể nghĩ ngơi một chút không nhưng những lời nói ra tới mép đã bị kẹt lại dưới cái nhìn sắc lạnh của Phó Ý Chi.
Lúc này, anh ta thực sự nhớ cấp trên trực tiếp của mình, chỉ khi có Phù đội ở bên cạnh thì Phó gia mới có một chút nhân tính. Bây giờ Vương Phàm đang chắp tay trước ngực, không khống chế được ước nguyện có thể gặp lại Phù Đội càng sớm càng tốt.
Ngay tại thời điểm anh ta đang yên lặng cầu nguyện, Phó Ý Chi ở phía trước đột nhiên tốc độ nhanh hơn. Vương Phàm đầu tiên tăng tốc độ của mình lên một chút, sau đó biến thành đi nhanh, sau đó biến thành chạy chậm mới miễn cưỡng đuổi kịp bước chân của Phó Ý Chi.
Có chuyện gì mà vội vã như vậy? Anh ta thầm nghĩ trong lòng rồi nhìn về phía trước mặt, phía trước khoảng trăm thước có rất nhiều thi thể chất đống. Thi thể cũng là những đồ vật bình thường không thể nào khiến Phó gia trở nên dị thường như vậy được. Vương Phàm nổ lực mở to hai mắt cố gắng phân biệt nhưng bởi vì khoảng cách quá xa nên cũng không thể nhìn rõ được.
Cho đến khi anh ta chạy càng lúc càng gần. Một bóng người gắt gao nắm lấy tầm mắt của anh ta khiến cho sắc mặt của Vương Phàm trắng bệch, tâm tư cũng giống như bị ai bóp chặt. Thậm chí anh cũng chạy không nổi nữa, vào thời khắc đó dưới chân như mang theo chì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT