“Phó ca, anh nhìn xem, tại sao bộ dạng của Nghiêm ca nhìn anh trông giống như một người cha đang nhìn con trai mình vậy?” Nghiêm Sâm Bác còn đắm chìm bên trong vui mừng cùng xúc động, bên này Phù An An đã bắt đầu đâm thọc.
Nghe hình dung như thế, ánh mắt của Phó Ý Chi cũng nhìn Nghiêm Sâm Bác. Cảm nhận được ánh mắt của Phó Ý Chi, Nghiêm Sâm Bác nhanh chóng thu hồi ánh mắt, biết rằng bản thân đã đi quá giới hạn.
Phó Ý Chi dắt Phù An An dừng ở trước mặt anh ta.
“Tiên sinh.” Nghiêm Sâm Bác cúi đầu. Câu răn đe mà anh ta nghĩ đã không xảy ra, bàn tay của Phó Ý Chi đột nhiên vỗ vào vai anh ta. Cái này giống một cái khúc nhạc dạo ngắn, cực nhanh đi qua. Quá trình hôn lễ rườm rà, căn bản sẽ không có người chú ý tới, chỉ có nụ cười trong mắt của Nghiêm Sâm Bác càng lộ rõ.
“Anh ấy giống như một người anh trai.” Phó Chi dùng âm thanh chỉ có hai người nghe thấy nói với Phù An An.
“Bốn người bọn họ đều là anh em tốt.” Phù An An bổ sung thêm nhưng khi nhìn Tô Sầm đang cắn một chiếc khăn tay nhỏ, đầy nước mắt, “...ba người họ?”
Phó Ý Chi mỉm cười sau đó kéo sự chú ý của cô trở lại, “Hôm nay người em nhìn là anh.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play