Lục Thận nghe vậy cũng cười.
Kế hoạch mà Phù An An nói rất dễ thực hiện trong tay cô. Không cần nói những người đó có tin lời của họ hay không, chỉ riêng những vật tư mà cô vừa thu thập trong không gian cũng đủ để khiến những người tị nạn đó ra ngoài làm bất cứ điều gì.
“Thông minh.” Lục Thận không khỏi mở miệng khen ngợi cô. Không chỉ thông minh, mà còn siêu may mắn.
“Bây giờ chỉ còn lại mấy ngày, chúng ta chỉ cần tìm một người phát ngôn đủ uy nghiêm, có thể thu thập đại bộ phận người tị nạn.”
Phù An An nói một cách đại khái thì một kế hoạch chi tiết hơn xuất hiện trong đầu Lục Thận. Tìm một người có sức kêu gọi thì sẽ đáng tin cậy hơn là khiến người tị nạn tin tưởng bọn họ trong thời gian ngắn như vậy. Sau khi hạ quyết tâm, họ tiến về phía đám lều của người tị nạn.
Cái chết, tuyệt vọng, bệnh tật, trong mắt mọi người là chết lặng. Thấy bọn họ tiến vào, có một số ánh mắt rơi vào hai người bọn họ, so với tò mò mà nói thì càng giống như một loại ánh mắt nhìn đồ ăn hơn.
“Ta có thể cảm nhận được khát vọng muốn sống sót của bọn họ.” Phù An An chắp tay sau lưng tuần tra xung quanh, nghiêm túc nói. Cô nhìn rất đáng tin cậy trong những việc lớn nhưng những việc nhỏ nhìn có vẻ hơi ngu ngốc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play