Từ miệng của người này, họ biết được rằng người Bàng Đồng ngoài mặt đã chấp nhận những người tị nạn nhưng trên thực tế bọn họ đang thanh trừng người tị nạn một cách bừa bãi.
Thấy sự việc đã bại lộ, người đàn ông gầy gò dứt khoát vò mẻ không sợ rớt nói với hai người: “ Các người tốt nhất là nên thả ta đi, ta có thể đưa các ngươi chạy trốn khỏi đây. Nếu để người khác biết được các người đã giết nhiều người như vậy thì trở về chỉ con đường chết.”
“Phải không? Đáng sợ như vậy sao?.” Phù An An nhìn dáng vẻ uy hiếp của hắn ta, lời còn chưa nói xong, vẻ mặt của người đàn ông đột nhiên trở nên sợ hãi, đồng tử đột nhiên mở to, sau đó ngã thẳng ra sau.
Người đã không còn thở nữa, hắn ta đã bị Lục Thận giết chết. Người đàn ông này cũng là một kẻ ngu xuẩn, cầu xin không tốt sao, tại sao lại muốn uy hiếp nhiều người mạnh hơn mình như vậy.
Mặt đất ngổn ngang xác chết, cái hố to ở giữa thực sự rất tiện lợi. Phù An An đẩy những xác chết này xuống hố, nhân tiện ném vài viên đá vào đó, sau đó tìm một ít cỏ khô cũng lá rụng ở những nơi khác để lấp lên phía trên, thành công tiêu hủy xác chết. Cho dù thật sự có người phát hiện, mỗi ngày đều chết nhiều người như vậy, cũng chưa chắc sẽ có ai đó bận tâm vì mấy người này.
Các thi thể bên ngoài cũng đã được dọn dẹp sạch sẽ.
Mặt trời trên bầu trời đã chiếu trên đỉnh đầu, lúc này đã là giữa trưa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT