Phù An An dẫn lạc đà cuối cùng cũng đến được Bàng Đồng.
Cát đá cùng cát vàng mơ hồ chia ra một ranh giới, rìa ốc đảo được ngăn cách bởi một hàng rào, có đội canh gác xung quanh, lối vào duy nhất đã xếp thành một hàng dài. Bọn họ cũng đi theo xếp ở cuối hàng.
Xung quanh truyền đến những tiếng ho dữ dội, khiến Phù An An nhiều lần muốn rời khỏi đây. Nhưng may mắn là tốc độ đi vào của đội ngũ rất nhanh.
Nếu muốn đi vào thì trước tiên phải cởi quần áo để kiểm tra xem có bất kỳ chấm đen nào trên cơ thể bạn không. Bất cứ ai có một chút chấm đen dù là lớn hay nhỏ hoặc đang ho sẽ không được phép vào. Qua cửa thứ nhất này còn có cửa thứ hai. Bọn họ ngồi trong một căn lều lộ thiên để đám người kia quan sát nửa giờ. Những tên lính canh sẽ bắt đi những người ho khan hoặc hắt xì hơi.
Phù An An ngồi ở chỗ này không bao lâu, đã có hơn mười người bởi vì ho khan đều bị mang đi. Một số người mặt mũi xám tro đi theo những người tuần tra đó ra ngoài, cũng có người la lối, không chịu hợp tác thì bị đánh một trận rồi bị lôi đi.
“Ta không có bệnh!” “Ta chỉ bị ngứa cổ họng.”
“Các ngươi dựa vào cái gì không cho ta đi vào!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT