Ban đêm Ngay cả con lạc đà cuối cùng cũng bị giết, sự lo lắng khiến cho cả đoàn lạc đà đều không thể ngủ được.
Người bạn đồng hành thức dậy đi tìm Lão Lý cũng không ngủ được, “Ngươi có nghĩ rằng tất cả chúng ta có thể đến được Bàng Đồng không? Nếu tiếp tục không có thức ăn, sắp tới chúng ta phải ăn luôn cả người trong tộc.”
“Không đâu. Phía trước có một đám xương rồng.” Lão Lý nuốt nước miếng, hắn nhìn về phương xa, trong mắt vẫn còn rất nhiều hy vọng. Bởi vì lâu ngày không được uống nước nên giọng đã khàn khàn: “Không phải mọi người đều tích trữ rất nhiều nước tiểu sao, phải kiên trì. Cây xương rồng có khả năng chịu hạn nên sẽ không chết nhanh như vậy, ở đó còn có một bầy sói xám, nếu giết được chúng, chúng ta sẽ có vốn liếng để chèo chống nhau đến Bàng Đồng.”
Sói xám ở sa mạc sống theo đàn. Từ xưa đến nay chúng luôn kéo bè kết phái, hơn nữa còn nhanh nhẹn, hung dữ, giết lạc đà, giết ngựa, giết người... Đây là sinh vật mà các đội lạc đà sợ chạm trán nhất. Một nhóm người tị nạn trong hoàn cảnh khắc nghiệt nhất cùng với một nhóm động vật hoang dã trên sa mạc, ai sẽ là thức ăn của ai thì vẫn chưa biết được.
Nghe hắn nói như vậy, bạn đồng hành thật sâu thở dài: “Nếu không chống đỡ được nữa thì ăn ta trước đi. Sau đó bắt đầu giết người mập mạp nhất, cố gắng cứu càng nhiều người càng tốt, ít nhất có thể lưu lại một ít huyết thống của tộc Lý Cạc Cạc.”
Lúc này, tại đám xương rồng trong miệng của bọn hắn đang đốt một đống lửa.
Lúc trước ở trong ốc đảo, Phù An An đã lấy rất nhiều gỗ trong nhà của thổ dân cho nên bọn họ không thiếu củi đốt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT