Đem người đánh thức là giả, cố ý trút giận mới là thật. Phù An An nhìn hắn cười híp mắt, cô rất thích nhìn bộ dáng hắn nhìn cô lom nhom nhưng không làm gì được cô.
Cô kéo hết quần áo của hắn ta ra. Dưới lớp vải lanh là một chiếc áo vải bông. Tên này thuộc kiểu người mặc quần áo nhìn gầy, cởi quần áo có cơ bắp, nhưng mà bây giờ khắp người của hắn đều có vết thương, nhỏ thì trầy da, lớn thì mấy vết đao, nghiêm trọng nhất là phần eo bị nguyên cây gỗ thọc vào, máu đang chảy ồ ạt.
Phù An An trước tiên lấy ra rất nhiều nước muối cho hắn ta uống sau đó thuần thục đánh lửa đốt củi. Trò chơi liên tục huấn luyện cô mở khóa các kỹ năng mới, lại thêm thời tiết lúc này khô ráo nên lửa nhanh chóng được thắp lên. Ngọn lửa bùng cháy trong nhà, tỏa ra hơi nóng.
“Cô định làm gì?” Cảm nhận được hơi nóng từ bên cạnh, Lục Thận nhìn cô. Lúc này sắc mặt của hắn ta đã trắng bệch, dáng vẻ như sắp ngất xỉu bất cứ lúc nào.
“Cứu ngươi.” Phù An An ném móc sắt vừa nhặt được vào trong, sau đó nhặt một mẩu gỗ nhỏ từ trong đống củi nhét vào miệng của hắn, “Cố chịu.” Nói xong, cô nắm lấy khúc gỗ trên eo hắn ta rồi hung hăng rút ra.
Lục Thận kêu lên một tiếng đau đớn, lông mày cau chặt, trên trán toát ra mồ hôi lạnh, đồng thời máu từ vết thương ùng ục chảy ra, giống như vòi nước bị vỡ, máu chảy ra một cách mất kiểm soát.
Nhanh tay nhanh mắt, cô nhặt một chiếc móc sắt nóng đỏ từ trong lửa lên, lăn thẳng lên vết thương của Lục Thận.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play