Một mình Phù An An dắt lạc đà đi trên đường, trước khi đi còn nhờ họ giúp đỡ chú đến sự xuất hiện của Phó Ý Chi, cô đã miêu tả chi tiết đặc điểm của Phó Ý Chi, thậm chí còn đưa cho hai người một ít thuốc đã trao đổi trước đó xem như thù lao.
Sau khi Phù An An rời đi, bà chủ hỏi người đàn ông có vết sẹo: “Thật sự có người hoàn hảo như vậy sao?”
“Không biết.” Người đàn ông mặt sẹo trả lời thẳng thừng.
“Người trẻ tuổi mà, người tình trong mắt hoá Tây Thi.” Bà chủ cười lắc đầu: “Một cục phân bò cũng có thể nhìn ra thành một đóa hoa.”
Lúc bọn họ đang nói chuyện, bên ngoài truyền đến tiếng người tị nạn bàn tán xôn xao, khiến cho hai người thay đổi sắc mặt ngay lập tức. Thời điểm chạy nạn, hầu như mỗi ốc đảo đều bị vơ vét qua ba bốn lần.
Người đàn ông mặt sẹo rất nhanh ôm bà chủ lên, anh ta nhấc một phiến đá trên mặt đất lên, hai người nhanh chóng trốn ở dưới đó. Phiến đá mở ra rồi khép lại, trong chốc lát có thể nhìn thấy vật dụng được giấu bên dưới -- những cái thùng nước cùng với rất nhiều thức ăn. Bà chủ đã kiếm được rất nhiều vàng từ việc mở khách sạn nên lương thực dự trữ khẩn cấp cũng nhiều hơn người khác. Về phần rốt cuộc bọn họ có thể sống trong bao lâu thì cũng không biết trước được.
Một bên khác Phù An An cùng với con lạc đà của mình tiếp tục lang thang trên đường. Bàng Đồng, đây là một nơi mà cô chỉ biết tên cùng phương hướng nhưng cô chẳng biết nó ở đâu và trông như thế nào. Gió thổi mạnh qua mặt, bên cạnh chỉ có một con lạc đà bầu bạn. Dưới bầu trời đầy cát vàng này khiến cô cảm thấy cô đơn lạ thường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT