Điều thứ hai thì quan trọng hơn - cô phải biết liệu có những người chơi nào khác trong ốc đảo này không, có bao nhiêu người, liệu sẽ có Phó Ý Chi cùng Trịnh Thiên Hành hay không?
Đáng tiếc cô đã lang thang hai ngày ở trong ốc đảo này nhưng thật sự không tìm được bóng dáng của một người chơi nào!
Có phải là do ốc đảo này không có người chơi? Không có khả năng!
Tổng cộng có gần 4000 người, mà chỉ có hơn chục ốc đảo nhỏ như thế này, cho dù lúc chia ra không đồng đều thì xác suất chỉ có một người chơi trong một ốc đảo là gần như bằng không. Chỉ có thể so với Phù An An nghêng ngang thì những người chơi khác ẩn nấp quá tốt. Nếu không phải ngay từ ngày đầu cô đã bị ba tên đại hán nhắm tới thì cô cũng muốn “cẩu” cho thật tốt.
Người chơi nhận biết cô cũng không ít, hơn nữa phần lớn đều là kẻ thù, Phù An An không nghĩ tới bọn hắn phát hiện ra cô lại ngồi yên như vậy. Cho tới bây giờ cũng không có tới quấy rầy cô, nhiều nhất chỉ có hai lý do:
Quá yếu, tự hiểu không đánh lại nên không ra tay Biết cô là người chơi không gian, muốn vỗ béo cô trước rồi mới thu hoạch.
Đương nhiên mọi chuyện cũng không phải đều là xấu, nếu Phó Ý Chi cùng Trịnh Thiên Hành có ở đây thì họ đã đến tìm cô từ lâu rồi. Nếu không có ai tìm kiếm cô, điều đó có nghĩa là họ không ở đây. Dù sao đi nữa, sa mạc không hề bình tĩnh như vẻ bề ngoài, điều này càng khiến Phù An An tập trung vào việc chuẩn bị rời khỏi đây.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT