Theo thời gian dần dần kéo dài, người đi đường càng ngày càng nhiều.
Phù An An tới gần quầy bày bán thịt. Ở đây, tất cả các loại thịt được đặt ngẫu nhiên trên quầy hàng, vì thời tiết quá nóng nên mùi thịt rất nồng, phía trên còn có ruồi mắt xanh bị thu hút tới. Người dân địa phương nhìn riết thành quen, mọi người nhanh tay nhặt thịt bò hoặc thịt của những con vật không rõ nguồn gốc được đặt trên quầy hàng, ngửi nó rồi nhanh chóng bọc thịt sau khi xác nhận rằng nó không bị biến chất.
Phù An An ở một bên quan sát sau đó mua mấy miếng bánh bao lớn cách đó không xa rồi đi lấy nước từ nguồn nước mà chủ khách sạn nói.
Mỗi ốc đảo có người dân sinh sống đều có ít nhất một nguồn nước ngầm và nguồn nước đây được người dân địa phương kiểm soát chặt chẽ, ai muốn lấy nước phải đưa tiền. Phù An An hỏi về giá cả, một hạt đậu vàng có thể mua mười thùng nước. Có thùng được múc sẵn hoặc cũng có thể tự mình cầm thùng đi múc nước dưới mương. Phù An An suy nghĩ thời gian cũng đã quá muộn nên cô chỉ mua một xô nước, hạt đậu vàng được thối lại bằng một nắm cát vàng có nhiều tạp chất hơn.
Có lẽ hai trận chiến trước đây của Phù An An quá kịch liệt cho nên bất kể là mua bánh bao lớn hay mua nước, đều là giá bình thường, căn bản không gặp phải hố lớn. Cho nên cứng rắn ngay từ đầu là rất quan trọng, điều này trực tiếp giúp cô đỡ được rất nhiều phiền phức.
Buổi tối, sa mạc bắt đầu nổi gió. Cát mịn vị vung lên thổi đến nơi sinh sống của người dân, toàn bộ khu vực ốc đảo dường như được bao phủ bởi một lớp sợi màu vàng.
Phù An An xách đồ mua về chỗ trọ, bà chủ còn đang bấm bàn tính ở cửa nên Phù An An nghĩ cô ấy vẫn luôn giữ nguyên tư thế này không nhúc nhích.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT