Phù An An dừng lại một bước rồi ngồi xổm xuống, Trịnh Thiên Hành bước qua đầu cô. Từ ở hàng thứ hai đã đi xuống cuối cùng, Phù An An chiếu đèn pin về phía sau. Trong làn khói vàng mờ ảo có bóng người lắc lư, cô nắm chặt đèn pin sau đó lấy chiếc ghế sô pha lớn còn lại trong không gian ra chặn lại con đường. Ghế sofa đã hoàn hảo ngăn được bước chân của bọn chúng, có thể giúp bọn họ kéo dài khoảng cách.
Lợi dụng lúc này, Phù An An lần lượt phân phát một chai nước cho hai người phía trước. Trong khi nhanh chóng bù nước, họ nhìn ra xa. Phía trước vẫn tối đen như mực, không thấy lối ra. Có tiếng chặt chém từ phía sau truyền đến, ghế sô pha bằng gỗ bọc da cũng không thể ngăn cản đám người áo choàng đen này quá lâu.
“Đi mau.” Họ luôn duy trì tốc độ chạy nhanh tiếp tục gấp rút lên đường.
Những tên áo đen chạy nhanh hơn bọn họ, Phù An An đồng thời sử dụng chuỳ cùng không gian mới ngăn chặn được đám áo đen này. Nhưng việc này cũng không phải dễ dàng gì.
Không biết chạy trốn bao lâu, thể lực của Phù An An bị tiêu hao không ít, hơn nữa sử dụng dị năng liên tục khiến cô cảm thấy khó chịu. Đặc biệt là dưới ưu thế về số lượng và thể lực của bọn áo choàng đen, do không cẩn thận nên cô cũng bị chúng nó chặt mấy dao. Mùi máu ngày càng đậm, Phù An An cảm thấy thể lực của mình không ngừng suy giảm. Dưới chân một cái lảo đảo, suýt chút nữa trượt chân.
Tên áo choàng đen mới đến phía sau đã đuổi kịp, ngay khi cô đưa tay ra để đặt thứ này vào không gian, đột nhiên tên áo choàng đen đó đã lơ lửng giữa không trung.
“Đứng lên.” Phó Ý Chi từ phía trước đến đây, kéo cô lên, ôm cô chạy vài bước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT