Phó Ý Chi cảm thấy toàn thân cô trở nên căng thẳng nên anh luồn tay vào giữa các ngón tay của cô, đan các ngón tay vào nhau.
Phù An An có sợ không? Cô đã trải qua nhiều trò chơi như vậy, bây giờ cũng không cảm thấy quá sợ hãi. Phù An An đang nghĩ nếu cô dâu thực sự xông vào, cô phải đứng dậy như thế nào mới có thể chạy được nhanh nhất.
May mắn thay, cô dâu chỉ nhìn chằm chằm từ cửa sổ một lúc lâu rồi rời đi. Sau khi xác nhận rằng cô dâu đã thực sự rời đi, Phù An An mới thở phào nhẹ nhõm. Hai người đều không muốn ngủ nữa nên đứng dậy mở cửa phòng ngủ, muốn đi ra xem xét tình hình của phòng bên cạnh.
Đúng lúc đó, Trịnh Thiên Hành cũng mở cửa, khi nhìn thấy hai người họ, anh ta hạ giọng hỏi: “Hai người không sao chứ?”
Buổi tối ngoại trừ nghĩ ngơi anh ta phải chú tới người đàn ông chân dài đang bị trói nên giấc ngủ khá nông. Vừa nghe thấy bên ngoài ồn ào liền tỉnh nhưng chỉ đợi âm thanh bên ngoài biến mất mới dám đi ra ngoài xem xét.
“Tên chân nhanh kia thế nào rồi?” Phù An An hỏi thắm người đàn ông chân dài.
“Phù đội yên tâm đi, trong thời ngắn hắn ta sẽ không tỉnh lại.” Trịnh Thiên Hành trả lời. Khi nghe thấy bên ngoài có động tĩnh, phản ứng đầu tiên của anh ta chính là cầm dao kề cổ tên chân dài kia, đảm bảo hắn ta sẽ không tỉnh lại giữa chừng làm hỏng chuyện. Nếu như vật kia thật sự tiến vào phòng, anh ta sẽ ném tên chân dài ra làm mồi nhử đổi lại cơ hội cho ba người họ trốn thoát.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT