“Tại sao chỉ có một mình ngươi đi lên?” Sau khi hắn ta ăn uống no nê, Phù An An ngồi đối diện dò hỏi. Hai người còn lại cũng ngồi gần người đàn ông này, tư thế vây quanh thành hình tam giác.
Người đàn ông lau miệng, bọn dạng của hắn cũng không sợ tư thế của họ. “Các người không cần làm như vậy, không dọa được tôi đâu. Tôi có tốc độ tương đối nhanh cho nên mới có thể rũ bỏ được đám người áo đen kia, chạy tới chỗ này nhanh như vậy.”
“Tình huống ở tầng dưới như thế nào?” Phù An An tiếp tục hỏi.
“Chắc chắn chẳng ra sao cả.” Người đàn ông nghe vậy lắc đầu, “Những tên áo đen này căn bản không giết được, khắp nơi đều không thể trốn ra ngoài, những người khác muốn sống sót đều phải trốn đi.” Vừa nói vừa nhìn đồ ăn đặt trên bàn, bắt đầu nhét vào quần áo.
Trịnh Thiên Hành nghiêm túc nhìn hắn ta, nói đúng hơn là nhìn vào trong túi không ngừng chất đầy đồ vật của hắn, “Có thể ăn, nhưng không được phép lấy đi.”
“Hắc hắc, nơi này cũng không phải là nhà của các ngươi.” Người đàn ông chân dài nhìn về phía Trịnh Thiên Hành, có chút cà lơ phất phơ nói, “Ai gặp đều có phần, tôi cũng chỉ lấy một chút như vậy thôi.”
Khi nói chuyện, anh mắt của hắn ta còn nhìn vào cây chùy được đặt bên cạnh Trịnh Thiên Hành. Tay cầm bằng gỗ, đinh sắt ở phía trên vừa dài vừa nhọn, với vẻ ngoài thô kệch nhưng lại vô cùng dễ dàng chiếm được trái tim của một người đàn ông.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT