Cái đồ chơi này chính xác không có cách nào phù hợp với khẩu vị của đại chúng được, nhưng mà ném đi cũng không tốt. Phù An An đành phải đặt sáu chiếc bánh và đồ uống đầy răng vào trong không gian.
Sau khi xử lý những chiếc bánh này, bọn họ phải sửa luôn cửa chính. Người giao bánh thô bạo phá nhà, khóa cửa lòi cả một đoạn vào trong.
Hai người đi dạo quanh siêu thị ở tầng dưới, Phù An An lại mua một ít bánh quy cùng bánh mì, còn Phó Ý Chi chọn một chiếc khóa cửa phù hợp với cửa phòng của họ.
“Chờ một chút.” Phù An An nhìn thấy một chiếc khóa chống trộm của khách sạn, cô vội bước tới lấy nó, vừa vặn cầm lấy cùng một cái với người vừa mới đi tới ở bên cạnh.
Người đàn ông có vết thương trên tay. Ngay giữa ngón cái và ngón trỏ bị xé toạc, da ở mấy khớp ngón tay cũng bị xé rách, máu đã ngừng chảy nhưng vết thương ở các ngón tay vẫn còn rất dữ tợn Cô nhìn xuống chủ nhân của ngón tay, đó là một chàng trai trẻ. Người này sắc mặt nghiêm túc, thần sắc âm trầm, Phù An An vội vàng thu tay lại, giả bộ khẩn trương: “Ngươi cầm trước đi.”
Người đàn ông không nói gì, chỉ lấy đồ của mình rồi rời đi.
Phù An An cầm một ổ khóa chống trộm rồi nhanh chóng quay trở lại bên cạnh Phó Ý Chi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play