Quá kinh khủng. Phù An An bị ác mộng giật mình tỉnh lại. Chăn tuột xuống đến thắt lưng, lộ ra những vết đỏ bầm do bị hút ra, lít nha lít nhít, ngay cả cái mông cũng không thoát ra được. Cô nheo mắt nhìn người nằm bên cạnh. Một lão đại biết bao nhiêu người thần tượng, làm sao lại theo dõi cái mông của cô.
Ánh mắt ấm áp của cô đánh thức anh. Cánh tay thon dài của Phó Ý Chi duỗi ra câu xuống, đem Phù An An vừa lú đầu nhấn trở về. Thời điểm Phó Ý Chi vừa mới tỉnh ngủ rất khác biệt so với thời gian khác, ánh mắt của anh không có sắc bén, toàn thân còn mang theo một loại gợi cảm cùng lười biếng, chuẩn xác là một bộ bức tranh mỹ nam tỉnh ngủ.
“Tỉnh rồi.” Ngay cả giọng nói cũng bị khàn.
“Ừm.” Phó An An bỏ tay trên eo ra, bò ra khỏi giường: “Còn không dậy nữa, huấn luyện của đám đàn em cũng sẽ kết thúc luôn rồi.”
Khi bắt đầu sự nghiệp, cô cũng rất nghiêm túc. Chậm rãi đi một đường đến địa điểm huấn luyện của Thí Thiên Thần Ma bộ, bài huấn luyện buổi sáng của mọi người cũng sắp kết thúc Trương Viện Viện đứng ở phía trước nhìn Phù An An đang đi đến, cô ấy cau mày: “Còn tưởng rằng sáng nay em sẽ không đến chứ.” Vừa nói, ánh mắt cô ấy vừa chuyển đến cổ của Phù An An, chấm đỏ sẫm kia thực sự mơ hồ mà đậm nét, khiến người ta không khỏi suy nghĩ trong đầu đã xảy ra chuyện gì.
“An An...” Cô ấy nhướng mày với Phù An An, một bộ không đứng đắn nói với cô, “Tối hôm qua tương đối kịch liệt nha.”
Phù An An nghe vậy lùi lại một bước, sắc mặt lập tức đỏ bừng. Cô nhìn Trương Viện Viện cười lộ ra răng cửa, “Khóe miệng của chị bị làm sao vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play