Phù An An nghe vậy nhìn hắn trong phút chốc, “Tại sao ta phải dìu ngươi? Ngươi không có tay sao?”
Mặt cô không thay đổi nhìn chằm chằm người này, nhìn đến khi người đàn ông này sợ hãi, cuối cùng tuyệt vọng bỏ chạy.
Bắp chân chạy vẫn rất lưu loát, còn trẻ như vậy đã nghị tới làm nghề ăn vạ rồi! Phù An An thu hồi ánh mắt, tiếp tục nhìn đám đàn em của mình. Dáng người thẳng tắp này ở trong mắt rất nhiều người đàn ông không muốn vất vả, chính là cánh cửa dẫn đến thành công.
Nhưng cửa lớn không biết rằng mình là cửa lớn, cô chỉ luôn cảm thấy mình là một người làm vườn chăm chỉ, cộng với bảo bối nhỏ của Phó Ý Chi! Sau khi dạy xong nhóm cổ phiếu tiềm năng này, cô thu dọn đồ đạc, đắc ý chuẩn bị đi về nhà.
“Phù đội, để tôi đưa những tài liệu này lên cho cô đi.” Tô Cẩn Ngọc đi lên giúp cô thu dọn đồ đạc, nhẹ giọng nói.
“Không, cứ để đồ ở đây, sáng mai tôi qua đây xem.” Cô cũng là đại lão nên cự tuyệt tăng ca. Tan làm là lúc để nghỉ ngơi, Phù An An phân biệt đặc biệt rõ ràng, “Tôi về đây, ngày mai gặp.”
“Ngày mai gặp.” Tô Cẩn Ngọc đứng ở cửa, an tĩnh đưa mắt nhìn Phù An An rời đi. Phù An An đi quá nhanh, cho nên không nhìn thấy trong đôi mắt của Tô Cẩn Ngọc, ngoại trừ ánh trăng giả tạo này thì toàn bộ còn lại đều tràn đầy bóng dáng của cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT