Bên trong khu rừng rậm, một ngọn lửa đang bùng cháy dữ dội. Làn khói đen dày đặc ngạo nghễ đến ngạt thở, phát ra tín hiệu kiêu ngạo “Ta ở đây, các người có bản lảnh thì tới đánh ta đi.”
“Khốc ca, mau tránh ra!” Cô đã gửi tín hiệu chiến đấu ra ngoài, bây giờ tất cả những gì còn lại là chờ đợi những người chơi khác mắc câu rồi tự giết lẫn nhau.
“Phù đội, cái bẫy của cô quá đơn giản.” Trịnh Thiên Hành ở bên cạnh cô nói. Những người chơi trong trò chơi cạnh tranh đều là nhân tinh, bọn họ có thể nhìn thấu cái bẫy này trong nháy mắt.
“Tôi biết.” Tất nhiên Phù An An biết rằng cái bẫy này quá rõ ràng, vì vậy những gì cô đốt chính là những vật tư mà cô đã đánh cắp từ những người chơi khác vài ngày trước. Bây giờ đã là ngày thứ hai mươi chín, lương thực đã trở thành những vật dụng không quan trọng, nhưng khi một số người chơi nhìn thấy những thứ bị mất của mình bị đốt cháy thì sẽ kích động cỡ nào nha!
Gần giống như suy nghĩ của Phù An An, chỉ nhìn những vật tư này trong lửa, rất nhiều người chơi đã không còn giữ được trái tim bình tĩnh. Đầu tiên là một hoặc hai người chơi, sau đó là mấy người, thậm chí là càng nhiều người hơn.
Khi có nhiều người hơn sẽ không thể tránh khỏi một hồi loạn chiến nhưng cuộc chiến hỗn loạn này không kéo dài quá lâu. Những người này nhanh chóng nhận ra rằng có điều gì đó không ổn, thậm chí có người còn thành lập một liên minh ngay tại chỗ, cho dù phải từ bỏ điểm tích phân ngoài định mức của vòng chơi này thì bọn họ cũng phải giết cho bằng được cái tên người chơi thổ phỉ kia.
Có người chơi tìm đã được bọn họ, lúc này tên người chơi thổ phỉ còn dám ghé trên một thân cây ở gần bọn hắn như vậy, “Tìm được rồi, bọn họ ở nơi đó!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT