Phù An An tìm ra miếng thịt rắn mà cô đã gặm hơn một nửa, bôi một ít mật ong lên đó để thử làm món sashimi thịt rắn. Thịt rắn tươi ngon, non mịn quyện với mật ong rừng bổ dưỡng. Sau khi cắn một miếng, thịt rắn săn chắc đàn hồi, kèm theo vị ngọt tươi của mật ong khiến Phù An An rất muốn nôn ra.
Quá kinh tởm. Cô vội vàng súc miệng bằng nước, mùi vị kỳ lạ đọng lại trong miệng cô rất lâu. Sau khi nhạt nhẽo ăn xong miếng thịt rắn còn sót lại, mật ong chỉ có thể hòa với nước để uống.
Sắc trời dần tối, gió núi bắt đầu thổi lên. Về đêm, nhiệt độ trên đảo bắt đầu hạ thấp. Nhiệt độ trung bình ngày và đêm trên đảo chênh lệch khoảng 8 độ, buổi trưa nắng nóng khó chịu, về đêm vẫn se lạnh.
Phù An An dựa vào vách đá, đắp lên người chiếc dù còn sót lại sau khi làm quần áo. Cô âm thầm tính toán trong đầu, có hơn 4.000 người chơi trên hòn đảo nguyên thủy này, những người chơi này phải ăn một lượng thức ăn nhất định mỗi ngày. Mặc dù tài nguyên trên đảo này rất phong phú nhưng chỉ có một số lượng động vật và thực vật nhất định. Để đáp ứng nhu cầu của hơn 4.000 người, cho dù hòn đảo có giàu tài nguyên đến đâu thì việc tìm được tài nguyên ở những ngày sau cuối chắc chắn không đơn giản như giai đoạn đầu.
Bây giờ cơ bản cô đã ăn hết thịt rắn, mật ong cô tìm được vào buổi tối cũng không nhiều nên ngày mai cô phải đi tìm thức ăn. Rừng rậm này cách bờ biển rất gần, sau khi trèo qua dãy núi này, sau lưng là mặt biển. Biển là nơi có nhiều tài nguyên phong phú nhất. Phù An An sẽ đến đó để xem có thứ gì cô có thể nhặt được không.
Trò chơi ngày 5, sáng sớm Mặt trời còn chưa mọc, Phù An An đã vượt núi đến bờ biển. Bờ biển này không giống với bãi cát và hàng dừa trong tưởng tượng của cô, mà là một vách đá, nước biển vỗ vào đá ầm ầm, xung quanh đầy những sinh vật có vỏ sắc nhọn. Nếu nhảy xuống từ nơi này, đôi chân cũng sẽ bị phế đi.
Phù An An đi loanh quanh bên bờ đá nhìn một chút rồi đi dọc theo vách đá, đi khoảng vài trăm mét có một con dốc thoai thoải để đi xuống, bên dưới có rất nhiều đá, trên những tảng đá này có đầy những sinh vật hình vỏ sò bao phủ. Mặc dù cô đi một đôi dép vỏ cây nhưng thỉnh thoảng chân vẫn bị đâm một cái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play