Khi Tống Sơ Tình chín tháng đã có thể gọi rõ ràng “ba ba”, “mẹ”, trước kia toàn dùng tiếng khóc hay tiếng cười để biểu đạt cảm xúc, giờ thì thay bằng “ba ba”, “mẹ”.
Lúc vui vẻ sẽ liên tục gọi “mẹ” ngọt lịm, khi không ngủ ngon cũng nũng nịu gọi “mẹ”, muốn được mẹ ôm đi ngủ.
Còn lúc đói bụng thì sẽ gọi “ba ba”, vì sau khi cai sữa, ba ba phụ trách pha sữa bột, đặc biệt là vào buổi tối, gọi “ba ba” rất hữu dụng.
Tầm một tuổi đã bắt đầu biết đi, lúc đầu còn phải bám đồ vật mới dám bước, sau đó thì có thể loạng choạng đi một mình, đến khoảng mười lăm, mười sáu tháng đã có thể chạy nhảy vui vẻ khắp nhà.
Sợ bé ngã đau, trong nhà chỗ nào có thể lót thảm đều trải thảm, các đồ nội thất đều bọc góc mềm.
Nhưng trẻ con thì sao tránh khỏi té ngã, tối hôm đó về nhà, Tống Đàn vừa thấy khóe mắt bé dán một miếng băng keo lớn, đau lòng đến không chịu nổi. Cko bé bị ngã, vừa thấy mẹ liền nhào vào lòng khóc rống, khóc đến mức khiến người ta xót ruột.
“Mẹ, đau……”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play