Chư Trường Ương chưa từng đến Ma vực nên không rõ ma tu, ngoài Ân Kham Vi, thì trông như thế nào.
Theo quan điểm của một người được giáo dục thời hiện đại như cậu, cái gọi là chính đạo thực ra cũng chỉ đến thế.
Nói đúng hơn, trình độ đạo đức của toàn bộ giới tu chân vẫn còn ở giai đoạn khá cổ xưa, tức là thời đại kẻ mạnh làm vua.
Như Ngự Hư Phái, cái loại môn phái ỷ mạnh hiếp yếu, thừa nước đục thả câu như vậy mà cho vào thời hiện đại chắc chắn sẽ bị "treo cổ" công khai. Còn ở đây, họ chỉ nhận vài lời khiển trách nhẹ bẫng, hoàn toàn chẳng hề hấn gì.
Nhưng hễ nhắc đến ma tu, mọi người bỗng dưng đều trở nên chính trực, thậm chí ngay cả Ngự Hư phái cũng có thể trơ trẽn đứng trên đạo đức cao cả, chẳng thèm nhìn lại mình đã làm những gì.
Cái lối phân chia cao thấp thiện ác dựa trên phái hệ đạo pháp này đã trở thành thói quen trong giới tu chân, thậm chí đã là quy tắc mặc định. Nhưng trong mắt Chư Trường Ương thì điều đó vô cùng vô lý.
Thấy Hoàn Nhược Thiền thao thao bất tuyệt, chỉ với việc kết giao bạn bè đã muốn định tội Giang Huy, Chư Trường Ương làm sao còn có thể kiềm chế được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT