Bao lâu không gặp, sự yêu thích và ý lại của Cố Cẩn dành cho Tống Sở vẫn không thay đổi.
Lúc đầu Tống Sở cảm thấy có hơi kinh ngạc, sau đó cô mỉm cười ôm lấy thằng bé một cái: "Cảm ơn Tiểu Cẩn đã khen dì, sau này cháu cũng có thể giỏi như dì vậy."
Không phải là cô tùy ý nói câu này, mà chỉ số IQ của Cố Cẩn cũng cao bất thường, hơn nữa cô và đám người Cố Việt cũng thường dạy dỗ thằng bé rằng sau này chỉ cần không đi sai đường, thì thành tựu của thằng bé cũng sẽ không thấp.
Cố Việt mỉm cười, lên tiếng: "Cháu chỉ nhìn dì Sở Sở của cháu thôi!"
Cố Cẩn buông Tống Sở ra và đưa tay ôm lấy chân của Cố Việt: "Chú cũng rất là tài giỏi."
Cố Việt ôm thằng bé lên rồi cười nói: "Chậc chậc, Tiểu Cẩn của chúng ta cũng biết nịnh rồi."
Có thể thấy, Cố Cẩn đã vui tươi hơn nhiều so với bọn họ lúc rời đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT