Cô ta đứng dậy đỡ lấy Quý Mai Nhã tức đến gần chết, nhìn Tống Sở không tán thành nói: "Đồng chí Tống, cô nói chuyện như vậy cũng quá đáng quá rồi, bất luận nói thế nào dì cũng là mẹ của Cố Việt, sao cô có thể nói một trưởng bối như vậy chứ?"
Tống Sở chau mày: "Tôi nói chuyện với bà ta, có chỗ cho cô nói leo sao?"
"Đừng giả vờ làm ra bộ dạng trà xanh kiêu ngạo chỉ trích trước mặt tôi, tôi còn chưa nói đến cô, cô đã không đợi nổi mà nhảy ra rồi."
"Cô tưởng rằng mình là thứ tốt đẹp gì à? Một tiểu tam muốn chen chân vào người khác, còn cố tình dát vàng lên mặt, vợ chưa cưới của Cố Việt gì, cô từng hỏi người yêu anh ấy là tôi đã đồng ý cho cô bịa đặt như vậy chưa?"
Cô nhìn từ trên xuống dưới Lư Uyển Anh tức đến đỏ mặt một cách rất thâm ý: "Cô nói cô học gì không học, cứ phải học người đàn bà hư hỏng như bác Quý này, bà ta là buông thả , đi quá giới hạn với đàn ông, cô là tiểu tam đưa đến tận cửa."
Sau đó làm một bộ dạng như bỗng nhiên tôi hiểu ra: "Thảo nào có thể tiếp xúc và hài hòa như vậy, nhìn người vừa ý như vậy, tình cảm cũng không biết xấu hổ và trơ tráo như nhau."
Lư Uyển Anh cũng là lần đầu bị người ta mắng như vậy, từ trước đến nay cô ta đều là tác phong thục nữ, căn bản chưa từng mắng chửi người, tức đến mặt đỏ, vành mắt đỏ: "Cô, cô ngậm máu phun người."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT