"Không cần sửa lại nữa đâu, dì nhìn thấy rất tốt rồi." Đường Phụng đối với Cố Việt như là cha mẹ vợ nhìn con rể vậy, càng nhìn càng thấy hài lòng: "Tiểu Cố, gần đây thật sự là đã khổ cực cho con rồi."
Tống Hữu Phúc cũng nói: "Đúng đúng, chúng ta vô cùng hài lòng, tiểu Cố con vất vả rồi."
Con rể nhà ai lại biết quan tâm được như vậy, cũng chỉ có thể là con rể nhà ông, lúc ông viết thư cũng phải nói qua một chút, ông vô cùng tự hào."
"Đó cũng là điều người một nhà nên làm thôi ạ." Cố Việt mỉm cười rồi nói tiếp: "Mọi người đều hài lòng là tốt rồi, dù sao lúc ở nếu có chỗ nào muốn sửa đổi, mọi người cứ việc nói ra, con sẽ đi tìm người đến làm."
Đường Phụng càng cười tươi cởi mở hơn: "Đúng đúng, chúng ta chính là người một nhà."
Tiếp theo người nhà họ Tống bắt đầu thu dọn đồ đạc.
Bởi vì sân rất lớn, cộng thêm mới đến thủ đô cũng chưa quen với cuộc sống ở đây, cho nên người nhà họ Tống trước tiên là chuẩn bị sống cùng nhau tại nơi này, sau này nữa sẽ dọn ra bên ngoài ở riêng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play