Tống Hữu Phúc thấy anh ba Tống lấy âu phục ra tới, hai mắt ông cũng sáng lên một cái.
Cả đời này ông cũng chưa bao giờ mặc qua những bộ quần áo tốt như vậy đâu.
"Còn có của cha nữa sao?" Ông hỏi.
Tống Sở cười, chỉ chỉ vào một cái túi khác ở trên bàn: "Đương nhiên là có, có thiếu đi ai thì cũng không thể thiếu cha và mẹ được!"
"Con cũng mua một bộ âu phục cho cha, và mua một chiếc áo bành tô lông cho mẹ."
Vốn dĩ là cô cũng muốn mua cho mẹ cô một chiếc váy nhung, nhưng tập tục bây giờ vẫn chưa có cởi mở như vậy, một bà lão ở một cái huyện thành nhỏ ăn mặc mốt như vậy, sợ sẽ bị người ta nói là không đàng hoàng.
Nếu đổi lại là cô thì cách nhìn và ánh mắt của những người khác lại đều không có gì đáng kể, nhưng mà vẫn là hy vọng mẹ cô có thể vui vẻ dễ dàng ở huyện thành này một chút.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play