Tống Sở gật đầu: "Được, hôm nay thật làm phiền các anh rồi."
"Không có gì, chúng tôi nên làm." Mạnh Vũ cười, sau đó đích thân áp giải Lê Hồng Liên đi ra ngoài.
Lê Hồng Liên rất tức giận, nhìn Cố Cẩn căn bản không giúp người mẹ này như mình, lại đi giúp cô gái nông thôn, thế là không nhịn được chửi ầm lên.
"Thằng vong ơn mày, mày là sao chổi, theo ai người đó xui xẻo, sau này mày chết không được yên. Lúc đó sinh mày ra, tao nên dìm chết mày..." Lúc này dây đàn lý trí cô ta đã đứt rồi.
Nghe thấy lời này của cô ta, trong con ngươi Cố Cẩn lộ ra một chút đau đớn và tự mình hoài nghi, lời này trước đây thằng bé đã từng nghe rất nhiều ở nhà cha dượng rồi, nên đã có bóng ma tâm lý.
Nghĩ đến xưa nay không được mẹ ruột yêu thương, nhà họ Cố vốn yên ổn, sau khi thằng bé ra đời chưa đầy hai năm đã đột nhiên xảy ra chuyện, thằng bé không khỏi nghi ngờ, có phải bản thân thật sự là sao chổi không?
Tống Sở phát hiện tâm trạng của Cố Cẩn không hợp lý, nghĩ đến lời của Lê Hồng Liên, đại khái đã đoán được lý do.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play