Cô ta càng thức giận liếc nhìn Cố Cẩn đứng sau lưng Tống Sở, thằng nhóc kia quả nhiên là một con bạch nhãn lang, vậy mà lại nói chuyện của cô ta cho người phụ nữ chanh chua này.
"Tôi lười nói chuyện với đứa nhà quê như cô, dù sao hôm nay tôi nhất định phải dẫn Cố Cẩn đi, nó chính là con trai của tôi." Cô ta nói không lại Tống Sở, cho nên trực tiếp nói ra mục đích tới đây.
Tống Sở nhướng mày, "Tiểu Cẩn nói không biết các người, các người còn muốn dẫn nó đi, nằm mơ."
Con ngươi Lê Hồng Liên lóe lóe, "Không dẫn người đi cũng được."
"Tiểu Cẩn, con đưa chiếc chìa khóa trong tay con cho mẹ. Nếu con còn muốn tiếp tục ở lại sống chung với Cố Việt thì mẹ cũng không miễn cưỡng con nữa." Cô ta mang theo vài phần ý tứ dụ dỗ.
Lần này tới cũng là vì trong nhà có chuyện, chồng của cô ta điều tra được nhà họ Cố có khả năng vẫn đang cất giấu một phần tiền bạc châu báu, đúng lúc trước đây đã nhìn thấy trên cổ Cố Cẩn có đeo một chiếc chìa khóa, bọn họ mới suy đoán đây là mấu chốt để tìm được chỗ tiền kia.
Chỉ cần lấy được chiếc chìa khóa kia về, bọn họ lén lút đi tới nhà cũ của nhà họ Cố, chắc là sẽ tìm được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play