Cố Việt đi tới, giơ tay vỗ vai của anh ta, "Anh Thịnh, vất vả cho anh rồi, chúng tôi nhất định sẽ bồi thường cho anh thật tốt."
"Đúng vậy, cực khổ cho anh rồi." Tống Sở cười: "Ngày mai anh hai tôi sẽ tới huyện, tôi sẽ mua đồ ăn về để anh ấy làm, còn chuẩn bị mời mọi người tới nhà làm khách đấy."
Thịnh Thanh Dương tới đây cũng không phải là vì oán giận, trong lòng anh ta thật ra vẫn khá hài lòng.
Người chú kia tuy rằng mắng anh ta một trận, nhưng đó cũng là lời khen và sự khẳng định về việc anh ta tới huyện làm việc và ánh mắt nhìn người độc đáo của anh ta.
Ngay cả cha nghe được tiếng gió về việc tham gia hội chợ lần này của huyện Nam bọn họ, cũng gọi điện thoại tới khen anh ta vài câu, đây là chuyện trước đây không có.
Cho nên anh ta vẫn rất vui vẻ giúp Tống Sở và Cố Việt thu dọn tàn cuộc, nói chung là đau khổ nhưng cũng vui.
"Đi chứ, anh hai cô làm cơm ngon như vậy, ngày mai chắc chắn tôi sẽ đi." Anh ta rất sảng khoái gật đầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play