Nếu heo rừng là do hai người đội trưởng Ngô giết thì người trong thôn còn có thể nói chia thịt.
Nhưng đây lại là do người của đoàn khảo sát ở tỉnh giết, nên bọn họ không dám nói, chỉ cảm thấy cực kỳ ngưỡng mộ, cũng không biết đã bao lâu rồi họ chưa ăn thịt heo.
Tống Sở nhìn dáng vẻ của bọn họ, mỉm cười giống như là không biết khốn khổ: "Chúng tôi cũng không thể ăn hết phần thịt heo này, nên phần thịt còn dư lại cho mọi người, xem như là quà ra mắt."
"Hả?" Những người đứng vây quanh xem đều ngẩn người.
Bọn họ không nghe lầm chứ? Cô gái xinh đẹp này muốn đưa thịt heo cho bọn họ ăn?
Đội trưởng Ngô cười: "Hả cái gì, khi nãy đồng chí Tống thấy thôn cách xa huyện quá, muốn mua một đợt thịt cũng không dễ dàng gì, thế nên cô ấy chia phần thịt heo đã giết được cho mọi người đấy."
"Tới đây nào, mọi người vác con heo này tới ủy ban thôn, sau đó gọi người giết heo tới, rồi từng nhà cử một người đại diện đến lấy thịt heo." Anh ta lại nói tiếp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT