Vào trong thôn, Hoắc Khải cũng biết bọn họ đã tương đối thấm mệt rồi, nên cũng không đi tới chuồng bò quan sát, mà chỉ tới chỗ của Cố Việt ở để ngồi một lát.
Tống Sở gửi lời cảm ơn đến Hoắc Khải, cô suy nghĩ đợi lần sau vào thành, cô sẽ mang ít đồ đến để tặng cho anh ấy, vì dường như dạo gần đây cô đã làm phiền người ta nhiều rồi.
Người trong thôn thấy Tống Sở xách mấy cái bao lớn bao nhỏ về, ngược lại cũng không ghen tị, mà lại lần lượt người tới chào hỏi cô, có người còn chạy đến giành giúp cô.
Tống Bình xách đồ về nhà mình.
Về đến nhà, Đường Phụng kéo Tống Sở rồi nói một cách đau lòng: "Út Bảo của mẹ gầy rồi."
Anh tư Tống đứng bên cạnh không được để ý tới, nghe bà nói vậy thì trợn trắng mắt lên, mấy ngày nay bọn họ đi ra ngoài ăn ngon chơi vui rất ổn, sao anh ta không thấy em gái gầy đi chỗ nào.
Tống Sở mỉm cười và nói với bà: "Mẹ, con có gầy đi đâu."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play