Anh hít một hơi thật sâu, nhìn cô ta rồi nghiêm túc nói tiếp: "Vừa rồi tôi không tiếp tục cái tát kia, không phải vì tôi luyến tiếc mà là do tôi không có thói quen đánh phụ nữ."
"Cô đối xử với em gái tôi ra sao, với mẹ tôi như thế nào, tôi đều nhìn thấy cả, tôi cũng không phải thằng khờ."
"Nếu cô thích nhà mẹ đẻ như vậy, không tôn trọng mẹ tôi, khinh thường người chồng là tôi như thế thì tôi thỏa mãn cô. Sau này cô về ở với cha mẹ của mình, sống qua ngày với em trai em dâu đi."
Anh nhìn thẳng La Thu Cúc đang tỏ vẻ không thể tin nổi, anh nói tiếp: "Em trai cô dẫn người đến cửa gây chuyện vốn đã phạm pháp, đồng chí cảnh sát tới xử lý là phải. Tôi không có quyền để bọn họ rời đi, tôi nghe theo em gái của mình."
Tuy anh thành thật nhưng anh cũng không phải là kẻ ngốc, người nào đối tốt với anh, anh vẫn phân rõ được.
Anh vẫn luôn nhớ kĩ lúc nạn đói, mẹ cô ta thiếu lương thực cho bọn họ nên hai ngày mới cho ăn một bữa, đói bụng đến độ cả người như da bọc xương.
Từ đầu đến cuối chuyện này đều do vợ anh gây ra, muốn bắt nạt mẹ và em gái của anh sao, anh thật sự không thể nào tha thứ được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT