Đám người Tống Hữu Phúc vẫn là lần đầu nghe cách trồng rau này.
"Có thể được không?" Tống Hữu Phúc không tin tưởng lắm.
Đường Phụng trừng mắt nhìn Tống Hữu Phúc: "Sao lại không thể được? Út bảo nhà tôi nói có thể, thì nhất định có thể, ông cứ thành thật đi làm hộp gỗ là được rồi, nói nhảm nhiều vậy làm gì."
"..." Tống Hữu Phúc rụt cổ lại, ngay cả mấy câu nói nhảm ông cũng không thể nói sao?
Tống Sở nhìn bộ dạng tội nghiệp của cha cô, cười nói: "Cha, cha và anh cả con đều là người giỏi làm ruộng, nếu như thứ này thành công, nhà chúng ta không lo rau ăn nữa, còn có thể bảo anh tư mang đi bán."
"Chuyện quan trọng nhất là, một khi thành công rồi, người trong thôn nhất định sẽ muốn học trồng theo, nói không chừng ngay cả người thôn khác cũng sẽ không nhịn được mà chạy qua đây để học, lúc đó mới có thể chứng tỏ bản lĩnh của cha."
"Có thể dùng cách này trồng ra rau, người ta đều sẽ khen Tống Sở giỏi." Cô dụ dỗ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT