Trong trí nhớ của Tống Sở, nhà mẹ đẻ của chị dâu cả Tống cũng là hạng cực phẩm luôn, lúc muốn lợi dụng có thể tâng bốc họ lên trời, không lợi dụng được lập tức thay đổi, chế giễu chê cười đủ kiểu.
Sau khi La Thu Cúc gả cho con trai nhà họ Tống, tự cho mình là người chính trực, thường xuyên trộm đồ đưa về nhà mẹ đẻ, tự dưng cũng bị mấy người bên kia khen ngợi tẩy não đủ kiểu.
Lần này mang đồ về nhà, ban đầu đối với cô ta rất tốt.
Nhưng đợi một thời gian dài sau, nhà bên kia chắc chắn sẽ không chịu được có người cứ ăn cơm nhà họ mãi, rất nhanh sẽ khó chịu đủ kiểu với cô ta, kiểu tương phản như vậy sẽ khiến cô ta nhớ tới những ngày chưa xuất giá.
Tống Sở lại nói với mẹ cô: "Dù sao chị ta không chủ động quay về, anh cả không tới thăm, chị ta sẽ mau chóng cảm nhận được sự trở mặt của nhà mẹ đẻ mình thôi."
Cô nói vậy khiến Đường Phụng hiểu ra ngay, tán thưởng nói: "Út bảo của mẹ đúng là thông minh, ngày đó cô ta gả cho nhà chúng ta đã trải qua quá nhiều ngày tốt đẹp rồi, vậy nên mới thành ra như thế."
Ngày đó cũng không biết La Thu Cúc đã cho con trai bà ăn phải bùa mê thuốc lú gì, cứ đòi lấy cô ta về làm vợ, ngày nào cũng quấn lấy đòi cầu hôn ta, nếu không bà cũng chẳng coi trọng gì người đàn bà này.
Lúc La Thu Cúc mới được gả vào nhà nhìn vô cùng xanh xao vàng vọt, giờ béo lên được mấy lớp thịt rồi, nên đã quên mất những ngày còn sống ở nhà mẹ đẻ như thế nào, tự cho mình rất thông minh, thực ra cũng chỉ là kẻ đầu óc ngu xuẩn mà thôi.
Đường Phụng phẩy phẩy tay với hai người đang kéo bao đồ: "Đi đi đi, thằng cả mau đưa cô ta đi đi, bà đây cứ nhìn cô ta là thấy phiền."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT