Thôn trưởng nhíu mày, thở dài nói, "Cuộc sống là như vậy, quá nhiều người như thế, đáng ghét có, cười nhạo cũng có. Lúc khốn cùng thất vọng thì lại an toàn, ai cũng có thể chạy tới dẫm hai chân. Vất vả lắm mới có được vinh hoa phú quý, lại bị người ta đỏ mắt, hận không thể kéo Chúng Ta xuống, dẫm thêm vài cái!"
Triệu thúc hung hăng nhổ một bãi nước bọt, "Kệ nó là Thiên Vương lão tử nào! Ngày lành của Chúng Ta hiện giờ, đều là liều mạng mà có được, không phải trên trời rơi xuống đâu! Ai đỏ mắt, cứ để họ đi liều mạng! Thèm thuồng người khác, tính là cái gì bản lĩnh!"
Lý lão nhị lại cười, an ủi hai vị lão gia tử.
"Đây đều là Ta suy đoán, chưa chắc là thật. Nhưng bên nhà Chúng Ta, Ta có thể phòng bị nhiều hơn, còn bên trong thôn, phải nhờ vào mấy vị lão gia tử. Cẩn thận kẻo người ta động tay động chân, phá hỏng đoàn kết và an bình của thôn."
"Ngươi yên tâm, trong thôn có ta đây!" Thôn trưởng múa may cái nõ điếu, "Chỉ cần ta còn sống ngày nào, cái thôn này của chúng ta chính là một cái thùng sắt! Ta dù có dùng cái túi khói nồi này gõ, cũng có thể gõ cho nó kín mít, bảo đảm một giọt nước cũng không lọt ra ngoài."
Triệu thúc cũng gật đầu, "Ngươi cứ yên tâm đi, mấy lão già chúng ta đây, bản lĩnh lớn thì không có, nhưng mà nhìn chằm chằm mấy việc nhỏ trong thôn thì vẫn làm được."
Vừa nói chuyện, hai người già liền bắt đầu bàn bạc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play