"Nha đầu ngốc, sao lại không đau!" Lý lão thái ôm chặt cháu gái, hối hận vì vừa rồi nghe tin Tôn phu nhân mất, quá kinh ngạc và tiếc hận, mà không chú ý đến cháu gái bị bắt nạt.
Giai Âm thật ra không để ý, nàng sinh ra đã có ký ức, còn nhớ rõ Tôn phu nhân từng ôm nàng, cho nàng quần áo, vòng cổ bằng vàng, còn cho nhà không ít bạc.
Chỉ là nể mặt Tôn phu nhân, nàng cũng không thể so đo với một bé nha đầu.
Huống chi, chỉ là hai vệt xước da nhợt nhạt, lát nữa là khỏi thôi.
Nhưng lúc này, dỗ Bà vui vẻ mới quan trọng hơn.
Giai Âm ôm mặt Bà, hôn mỗi bên một cái, "Bà đừng giận, bé không có nương, nhưng Tiểu Phúc Bảo có Bà, có nương!"
Lý lão thái ngẩn người, rồi ôm cháu gái cười thở dài, "Tiểu Phúc Bảo nhà ta ơi, thật là đứa trẻ hiền lành! Đây là biết bé đáng thương, không nỡ trách bé, đúng không? Vậy sau này chúng ta tránh xa bé ra một chút, Bà cũng không cho cháu chơi với bé nữa, được không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT