Ninh Ninh ngọt ngào gật đầu: “Vâng ạ.”
Bởi vì Ninh Ninh có hạn nên chị Đan đã đưa Ninh Ninh đến thẳng một nhà hàng Trung Quốc. Chị ấy rất coi trọng vấn đề an toàn của Ninh Ninh, đích thân đưa Ninh Ninh vào nhà hàng cao cấp này.
Trong đại sảnh rất yên tĩnh, quầy lễ tân còn treo một tấm biển thông báo hôm nay nhà hàng đã bị bao hết. Sau khi nói ra danh tính của mình, một nhân viên phục vụ đích thân đưa Ninh Ninh vào trong thang máy.
Chị Đan từ chối lời mời cùng ăn cơm của Ninh Ninh, nói rằng sẽ đến đón cô sau khi làm xong việc, sau đó quay người đi ra khỏi nhà hàng.
Chị Đan lái xe đi đến một đoạn đường ít người qua lại rồi xuống xe, đi ra phía sau mở cốp xe ra, bị ánh sáng kích thích, thanh niên đang bị trói gô cổ bên trong phát ra những tiếng “Ưm ưm”.
Mái tóc vàng khè của cậu ta rất bắt mắt, bởi vì miệng bị dán băng dính nên không thể nói được. Người phụ nữ cúi xuống, túm cổ áo cậu ta kéo cậu ta dậy, đôi môi đỏ cong lên như ác quỷ: “Nếu cậu còn không chịu nói đại ca cậu là ai thì đừng trách tôi đưa cậu đến gặp cảnh sát!”.
Tóc vàng trợn to mắt, mang cái dáng vẻ này của cậu ta đến đồn cảnh sát thì có khi người ta còn tưởng cậu ta mới là người bị hại đó!.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT