Nói cách khác, chỉ có hai người họ ở nhà…
Mùa xuân, đúng là mùa giao phối của động vật.
Đột nhiên câu nói này lại xuất hiện trong đầu của Triệu Cẩn, cậu ngoảnh đầu nhìn ra ngoài ô cửa sổ, trước đây người khác nói cậu là chó, cậu không cảm thấy mình giống chó lắm, nhưng giờ cậu biết mình đúng là chó thật.
Ninh Ninh đưa Triệu Cẩn về nhà, cô đứng trong phòng khách nhìn cậu thiếu niên gầy gò, sau đó nói: “Ngày mai thím phải đi làm việc rồi, nhưng ngày mai cô giúp việc sẽ đến, cô ấy sẽ chăm sóc cho cháu. Vết thương của cháu còn chưa khỏi nên cứ ngoan ngoãn ở trong nhà đi, đừng ra ngoài làm loạn nữa.”
Triệu Cẩn không hề nghiêm túc nghe, đối với cậu thì ở đâu cũng không có gì khác biệt, còn về việc bị trường đình chỉ học một thời gian cũng không làm cho cậu cảm thấy bất mãn hay lo sợ gì. Ai cũng biết cậu chính là cậu chủ trẻ tuổi nhất của nhà họ Triệu, cho dù thành tích của cậu chạm đáy thì vẫn có thể đậu đại học.
“Đúng rồi, nếu cháu cảm thấy chán thì có thể vào trong phòng đọc sách để chơi máy tính, hình như cháu thích chơi game đúng không?”
Nghe thấy vậy, Triệu Cẩn nở một nụ cười không đứng đắn: “Ông nội và mọi người đều không muốn thấy cháu chơi game, nếu như bị ông nội và mọi người biết chuyện thím cho phép cháu, không biết là họ có trách thím không nhỉ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play