Dương gia mở khách sạn làm ăn, mà nơi Dụ Ninh thực tập chính là dưới quyền Dương An, làm chút việc lặt vặt linh tinh.
Sau khi nhận đồng phục, Dụ Ninh ngồi thảnh thơi cả buổi chiều trên ghế sofa trong văn phòng của Dương An, nhìn anh hết ra lại vào, vào rồi lại ra, chẳng biết đang bận cái gì.
“Nhàm quá à?” Lúc rảnh tay, Dương An liếc nhìn Dụ Ninh, thấy cô không đọc tạp chí cũng chẳng nghịch điện thoại, bèn mở lời.
Dụ Ninh gật đầu, đáp thẳng: “Nếu đây gọi là thực tập thì em về trước nhé.”
“Sao lại thế?” Dương An bỏ xấp tài liệu xuống, chạy tới ngồi cạnh cô, “Chán đến vậy à? Hay em ra ngoài đi dạo một vòng, trưa về ăn cùng anh?”
Dụ Ninh liếc anh bằng nửa con mắt, giọng trêu ghẹo: “Nhân viên công ty này ai cũng như em à? Ngồi sofa ngồi điều hòa cả ngày, chán thì đi dạo, có tinh thần thì lại quay về ngồi tiếp, rồi cuối tháng lĩnh lương?”
Dương An cười hì hì, vẻ mặt như tên ngốc: “Ba anh vốn định để em làm trợ lý cho ổng, nhưng anh sợ em không quen nên chuyển em qua chỗ anh. Ai ngờ công việc này anh lại làm được một mình, thành ra em rảnh rỗi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play